Trường THPT Chuyên Trần Đại Nghĩa ♥ ♥ Nhất quỷ , nhì ma , thứ ba A5 ♥ ♥
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

SỰ HY SINH THẦM LẶNG - Nguyễn Thanh Tuyền

Go down

SỰ HY SINH THẦM LẶNG - Nguyễn Thanh Tuyền Empty SỰ HY SINH THẦM LẶNG - Nguyễn Thanh Tuyền

Bài gửi  Admin Mon Nov 14, 2011 8:58 pm

Là một học sinh đầu cấp ba, tôi bước vào ngôi trường Trung học phổ thông chuyên Trần Đại Nghĩa với một sự tự hào về những thành quả mà mình đã đạt đươc sau bao nhiêu cố gắng nhưng xen lẫn trong đó là sự ngỡ ngàng giữa một môi trường mới , bạn bè mới và thầy cô mới.
Ngày đầu tiên đi học ở ngôi trường cấp ba để lại cho tôi biết bao ấn tượng đẹp , nào là ngôi trường thật rộng lớn và trông có nét cổ kính của thời Pháp thuộc, bạn bè thân thiện hòa đồng…Tất cả đều có một vị trí trong những hồi ức đẹp của tôi ,và, khi cô giáo chủ nhiệm tôi bước vào lớp lần đầu tiên là phút giây tôi cảm thấy hạnh phúc nhất.Một dáng đứng thanh tao, có vẻ ngoài ưa nhìn và điều quan trọng nhất làm tôi nhớ mãi chính là nụ cười của cô. Chính nụ cười ấy đã sưởi ấm tâm hồn đang run lên vì bối rối, hồi hộp của tôi lúc ấy, làm cho tôi lấy lại tự tin và niềm tự hào là một thành viên của lớp chuyên Hóa trường trung học phổ thông chuyên Trần Đại Nghĩa.
Thời gian đi qua thật thầm lăng và nhanh đến mức tôi không ngờ được, mới đó đã hai tháng, tất cả các bạn trong lớp đã quen và gắng bó với nhau hơn. Nhưng tình hình của lớp lại đi xuống đến không ngờ !?! Các bài kiểm tra của lớp (trong đó cũng có tôi) điểm không cao, lớp lại rất lười trực nên thứ hạng thi đua của lớp bị tụt xuống một cách đáng báo động , nếu không muốn nói là đứng cuối khối. Cô chủ nhiệm rút kinh nghiệm cho lớp mà không giấu nổi vẻ mặt thất vọng với các bạn. Cô đã đặt nhiều kì vọng rằng lớp 10A5 sẽ nối tiếp theo con đường các anh chị khóa trước luôn dẫn đầu trong các hoạt động phong trào và học tập , nhưng thật sự càng hy vọng nhiều bao nhiêu thì thất vọng nhiều bấy nhiêu. Tôi chạnh lòng và tự hận bản thân tại sao không chịu cố gắng nhiều hơn nữa, tại sao lại quá ẩu trong lúc làm bài tập và thật vô trách nhiệm khi là một ban cán sự lớp mà để cho lớp lại đi xuống như vậy. Tôi biết rằng cô luôn quan tâm đến lớp , đến từng cá nhân , cũng như cố gắng thật nhiều sao cho để có bài giảng hay , xúc tích nhất để cho cả lớp hiểu và đễ học bài. Cô đã thắp lên gọn lửa để đánh thức tôi khỏi “cơn ngủ mê trong chiến thắng”.
Đến một ngày, tôi vô tình biết được tay cô bị đau nặng nhưng vẫn thức khuya để soạn giáo án cho lớp, trong tôi bỗng có một cảm giác tội lỗi tột cùng, người bỗng nóng lên và tim nhói đau. Cả lớp đã làm cho cô buồn và thất vọng đến như vậy mà dù sức khỏe không cho phép cô vẫn hy sinh thời gian cho các bài giảng và những bài tập dành cho chúng tôi mà khi lúc dạy cô vẫn nở nụ cười ấm ám ngày nào. Tại sao tôi lại dốt đến như vậy, tại sao tôi lại chủ quan để con điểm khống chế tôi lại chính là Hóa. Nỗi giằn vặt ấy cứ theo đuổi tôi mãi ,làm cho tôi đớn và thức tỉnh: đã đến lúc thay đổi bản thân vì chính mình, vì ba mẹ, vì tất cả những người thương yêu tôi và cả vì cô nữa.
Tôi mong rằng khi các bạn trong lớp đọc được những dòng này có thể đồng cảm với tôi và đưa lớp chúng ta đi lên để không phụ tình cảm và tâm huyết mà cô đã dành cho chúng ta. HÃY CÙNG TÔI CỐ GẮNG!!!

Nhân ngày 20-11 con xin chúc cô luôn khòe mạnh và hạnh phúc bên gia đình và chúc cô có một ngày”tết” thật vui!!!


Nguyễn Thanh Tuyền
Admin
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 30
Join date : 13/11/2011

https://4rum-a5.forumvi.net

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết